…trái tim của ta mới còn nơi mà quay về.

Ta nguyện đem toàn bộ thiên hạ để đổi lấy cơ hội được cùng ngươi tay trong tay, hưởng thụ một cuộc sống bình lặng.
Từ nay về sau, ngươi chính là đế vương của ta. Góc sân nho nhỏ này chính là cơ nghiệp cả đời ta đeo đuổi.
Chỉ như thế mà thôi.
Bởi vì ngươi còn sống, trái tim của ta mới còn nơi mà quay về.
Ngươi còn sống là tốt rồi.

Nịnh Thần
Địch Khôi




Hơn 200 trang truyện, rốt cuộc mới đến cái kết, mới khiến cảm giác đau xót ê ẩm trong lòng lắng lại, lại có ít tư vị ấm áp nhè nhẹ lan ra. Chẳng phải Hồng Trần cũng từng nói một câu tương tự sao? Còn sống là được rồi…

Thế gian loạn đảo, một chữ tình tựu trung lại thì nào có nghĩa lý gì? Đế vương cao cao tại thượng cũng chỉ là nhân loại, chừng nào còn nặng nghiệp bá đồ trên vai, sân si cuồng vọng, thì thêm một chữ tình chỉ càng đẩy con người ta đi vào tuyệt lộ. Dứt không được, dây dưa mãi cũng chẳng xong.

Bất quá, cái gì cũng có giá của nó. Biết buông tay, thì mới có thể nắm lấy được thứ đáng trân trọng nhất.

Tuy là hiện tại ta già cả, lại do chinh chiến lâu năm hóa khó tính, rất không thích đọc ngược luyến tàn tâm, nhưng văn phong bộ truyện này, và một cái kết dịu dàng đến như thế, đáng là một quyển văn án khiến ta ghi nhớ.

Cạnh đó, cường công cường thụ, nội dung tuy là cung đình nhưng không chú trọng vào hậu cung tranh quyền đoạt thế mà là chốn quan trường gai góc, cũng là điểm mới lạ đi.

Ta đề cử.

Nịnh Thần (佞臣)

Tác giả: Địch Khôi (狄灰)

Thể loại: Đam mỹ/Cổ xưa/Cung đình/Ngược Luyến Tàn Tâm/HE/Cường công cường thụ/1 vs 1

Rating: M

Đánh giá cá nhân: 4.2/5

Độ dài – Hiện trạng: 98 chương, 2 phiên ngoại – đã kết thúc.

Văn án: (Dịch bởi Phi Thiên @ wordpress.com)
Y là thập công tử được sủng ái vô cùng của nhà Tư Đồ, từng là thư đồng của thái tử tiền nhiệm, đại biến nội cung, trong một đêm lại bị biến thành nam sủng độc chiếm của tân đế.

Có kẻ tán tụng y phù trợ hoàng đế thống nhất thiên hạ, điều quân khiển tướng, bày mưu tính kế, nói hắn là thần tử lòng son dạ sắt cúc cung tận tụy vì thánh thượng. Lại càng nhiều kẻ bảo y dĩ sắc thị quân, thối nát sa đọa, bảo hắn nịnh thần, yêu ngôn hại quốc, chết cũng không đền đủ tội.

Mà y, vĩnh viễn đứng ở chỗ cao, đàm tiếu phong sinh, chẳng chút gợn sóng sợ hãi.
Link: Nịnh Thần (Địch Khôi) (Chính văn và Phiên ngoại – Hoàn)


Bài giới thiệu/phiên dịch là do ta tự thực hiện, những ai muốn đem đi đề nghị để tên ta và dẫn nguồn rõ ràng. Nếu tình trạng sao chép và ém luôn nguồn phát triển thì mọi bài vở ta sẽ đặt pass.

Cảm ơn.

1 comments:

An May 6, 2015 at 8:30 AM  
This comment has been removed by the author.

Post a Comment